Con chó của thiền sư.
Con chó đi lạc, được thiền sư cứu và nuôi. Ngày qua ngày bầu bạn chăm sóc nhau.
Một ngày, con chó nhớ lại được chốn cũ nên vượt suối tìm về chốn cũ. Thiền sư ra gọi chó lại: sao con nỡ bỏ thầy đi.
Con chó dùng dằng đi không nỡ, ở không đành. Luống cuống giữa suối nên dần mất sức và bị nước cuốn đi.
Hình ảnh minh họa |
Vậy thì bài học là gì?
Đi đâu cũng được.
Quay lại với thiền sư, chấp nhận quên cái quá khứ/tuổi thơ đi.
Hay bỏ đi, và chấp nhận mang tiếng phụ bạc.
Cái nào cũng được. Nhưng phải chọn, phải đi. Thậm chí đi rồi lại quay lại, hay quay lại rồi ra đi. Nhưng đừng dùng dằng giữa suối.
Bao nhiêu doanh nghiệp đã cải tổ nửa vời?
Bao nhiêu chính sách đã đá nhau chí choé?
Bao nhiêu lần đã xoay trục phải trái?
Ta đã dùng dằng giữa suối bao lâu?
Và sức ta còn CHỊU được bao lâu?
Facebook: Viet Tran