"Nghe tôi nói xong, nhiều người còn nhảy vào chỉ trích: "Dẹp đi! Mở làm chi rồi than!" – NSƯT Kim Tử Long chia sẻ.
Sau một thời gian vắng bóng vì sự suy tàn của cải lương, thời gian gần đây, NSƯT Kim Tử Long đã trở lại với hàng loạt gameshow truyền hình, tới mức nhẵn mặt. Chính điều này đã khiến anh gặp phải nhiều chỉ trích.
Tại chương trình Giải mã kỳ tài mới đây, NSƯT Kim Tử Long đã chia sẻ đôi điều về khó khăn trong cuộc sống, khiến anh phải lao vào gameshow.
Mở nhà hàng tới tháng thứ 5, tôi lỗ triền miên
Hiện tại, tôi đang kinh doanh một nhà hàng để hỗ trợ kinh tế. Khoảng 4 năm trở về trước, cải lương bắt đầu chững lại, khiến tôi đi hát ít hơn. Từ đó, tôi nghĩ mình cần phải làm một nghề tay trái nào đó để kiếm thêm thu nhập.
Gia đình tôi khi ấy chẳng ai đi làm. Anh tôi lớn tuổi rồi không làm được gì. Chị dâu, em út nhà tôi cũng không làm ăn ra tấm ra món, đời sống bấp bênh. Điều này khiến tôi nảy sinh ý định mở một cái gì đó cho gia đình mình cùng làm.
Sau một hồi suy nghĩ, tôi quyết định mở nhà hàng để tất cả anh em, cô dì, chú bác trong nhà cùng về làm.
Tôi nhớ, mở nhà hàng tới tháng thứ 5, tôi lỗ triền miên. Tôi còn phải cầm cái muỗng đi ra ngăn để ốc bươu ở quầy buffet gõ vào rồi cầu: "Ốc bươu ơi nhà hàng ế quá, về phù hộ cho đông nha ốc bươu".
Tôi không biết lời khấn có đông không mà tự nhiên tháng sau nhà hàng đông vọt hẳn lên.
Phải mời Việt Hương đến quay clip để kéo khách
Thời gian đầu mới mở nhà hàng, tôi ỷ lại vào tên tuổi của mình, cứ nghĩ rằng mình có tên tuổi thì sẽ đông khách.
Nhưng đến tháng thứ 4, 5 ế quá, tôi mới chịu ngồi nghĩ lại rồi nhận ra do tôi không có truyền thông, quảng cáo. Vì thế nên khán giả ở xa, ở hải ngoại không biết tới nhà hàng của tôi để đến.
Tôi phải mời danh hài Việt Hương, một người em thân thiết với tôi đến quay clip để kéo khách. Việt Hương tới quay và phát clip lên được có 2 ngày thôi đã được tới gần 10 triệu view.
Sau khi clip được Việt Hương đăng lên, ngay tháng sau khán giả đã kéo đến ùn ùn.
Tất nhiên, nếu tôi chỉ dựa vào tên tuổi, rồi các mối quan hệ trong giới nghệ sĩ để kéo khách mà không chú trọng chất lượng đồ ăn thì họ cũng chỉ đến một lần rồi thôi, không quay lại.
Nhà hàng tôi được cái đồ ăn ngon, giá thành rẻ, lại miễn phí cho đồng nghiệp nên khách hàng tới đông.
Nhiều người chỉ trích tôi: "Dẹp đi! Mở làm chi rồi than!"
Nhưng cái đông đấy cũng chỉ kéo dài được vài tháng. Ba tháng sau nhà hàng lại ế, một ngày chỉ có ba mấy khách ghé vào. Đợt vừa rồi, nhà hàng ế quá nên tôi phải livestream than: "Mọi người ơi, gồng không nổi, bán không nổi rồi, ế quá, lỗ quá!".
Nghe tôi nói xong, nhiều người còn nhảy vào chỉ trích: "Dẹp đi! Mở làm chi rồi than!".
Tôi nghĩ, đóng cửa nhà hàng thì dễ rồi, nhưng còn những 70 con người làm cho mình trong đó thì sao, họ sẽ đi về đâu? Mặt khác, nếu cố giữ họ mà không kinh doanh thì tiền đâu nuôi họ, trả lương cho họ? Mỗi tháng tôi cầm cự như vậy phải lỗ đến 400 triệu.
Chính những lúc như vậy, tôi cần phát huy khả năng xoay sở của mình. Một trong những cách xoay sở của tôi là mở kênh Youtube để kiếm người xem, đồng thời quảng bá.
Đối với tôi, mạng xã hội Youtube là thứ rất nhân văn nhưng đang bị biến tướng. Có những cái Youtube rất xàm xí, thô thiển vẫn triệu view. Trong khi đó, những chương trình nhân văn, nghệ thuật, được bỏ tiền ra làm với hết tâm sức lại chỉ được vài chục ngàn view.
Thiết nghĩ, chúng ta nên xem một cách chọn lọc để Youtube chỉ toàn những clip hay, nhân văn.
Bản thân tôi đang làm Youtube nên tôi biết, mấy clip vui vui về gia đình tôi phải 1, 2 triệu lượt view. Trong khi đó, những clip tôi làm chương trình mất nhiều công sức, dựng nên vở diễn hay lại chỉ vài chục ngàn view.
Từ đó, tôi nhận ra khán giả bây giờ chỉ tìm đến những clip Youtube đơn giản, hài hước, có tính giải trí để xem.
Buộc phải tham gia gameshow chứ không thể ôm mãi sân khấu cải lương
Ngoài kênh Youtube, tôi lấn sân qua gameshow truyền hình và hiện đang nhẵn mặt tại các gameshow. Tôi buộc phải như vậy, chứ không thể nào ôm mãi sân khấu được trong khi nó ngày một lụi tàn.
Nhiều người nói tôi đang là kép chính, gạo cội bao nhiêu năm nay, gắn với hình ảnh lãng tử, nghiêm túc, rồi fan hâm mộ mệnh danh mình là Bạch Mã Hoàng Tử, thế mà tự nhiên lại đi làm gameshow.
Trong đó, có những gameshow tôi phải làm trò hài hước để gây cười, thực hiện đủ thử thách khó nhằn, phá bỏ hết hình ảnh đạo mạo của mình. Như thế sẽ mất hết hình tượng.
Nhưng tôi nghĩ, nghệ sĩ phải sống bằng trái tim chứ không phải hào quang bên ngoài.
Có thể ngày trước tôi được nhiều người săn đón, hâm mộ. Nhưng bây giờ, cải lương không còn nữa, sống thoi thóp, sân khấu ít dần, còn gameshow lại mọc lên ầm ầm.
Nếu tôi không chịu nhận ra hiện thực này mà cứ cố thủ mình là kép chính, là ngôi sao cải lương này nọ, chỉ ngồi một chỗ, thì dần sẽ mai một, mất đi tên tuổi. Khán giả sẽ chỉ còn nhìn thấy tôi qua những ảo ảnh ngày trước thôi.
Lên gameshow, tôi không thể cứ đạo mạo mãi, mà phải năng động, làm theo yêu cầu của nhà sản xuất. Là một nghệ sĩ, không thể cứ đem bản năng của mình ra áp đặt cho nhân vật, mà phải biết yêu cầu của đạo diễn là gì mà làm theo.
Kể cả trong cải lương, ca một câu vọng cổ của anh kép trẻ phải ngọt ngào, còn vào vai ông già thì phải hát giọng già. Gameshow truyền hình cũng vậy thôi.
Tùng Ninh
Theo Trí Thức Trẻ