Làm một hành trình đi dạo cafe Sài Gòn lúc 6 giờ sáng mới nhận ra, vòng đi vòng lại chỉ thấy mấy ông chú bà cô!
Ban đầu tôi nghĩ ai lại đi cafe 6 giờ sáng, nhưng tôi phải xem lại vì có lẽ đây là giờ riêng của thế hệ cô chú. Tôi mất nhiều tuần để nhận ra thêm một sự thật đơn giản nữa, rằng tre già thì măng mọc, khi thế hệ trẻ vươn lên thì thế hệ lớn hơn phải lùi về một bước để chúng tỏa sáng. Có lẽ vì thế mà họ không có nhiều những nơi riêng để thuộc về mình, vì nếu có thì chúng đã bị thay thế bởi những tòa nhà hiện đại rồi.
Những ly cafe 6 giờ sáng là khác biệt. Trông như một vách ngăn giữa các thế hệ. Ly cafe 6 giờ sáng còn mới chậm rãi, từ tốn, nhưng khi bước qua mốc 7 giờ, chúng bất chợt vội vã và phóng tấp. Một chiếc xe chạy tạt qua mang một ly cafe đến cơ quan, trong 15 phút nó hoàn toàn biến mất, không một cuộc trò chuyện, không dư vị đọng lại, chỉ có những áp lực đè lên những mảnh tâm trạng mỏng manh đầu ngày.
Những ly cafe 8 giờ sáng lại là thế giới riêng của dân văn phòng. Mỗi người mỗi phong cách. Người thì cần một ly tráng miệng sau ổ mì sáng, người thì cần một thứ uống cho mạnh miệng, để khách hàng có chọc chửi thì còn lấy sức chửi lại. Đùa chứ, cafe với dân văn phòng chắc chắn là để tỉnh táo để chạy deadline rồi. Về chuyện này hẳn phải ghi danh cafe vào bảng vàng thành tích đóng góp cho ngành mới được.
Cafe sáng và những cuộc trò chuyện.
Không biết từ khi nào những ly cafe sáng ngày càng trở nên vội vã và thiếu đi những cuộc trò chuyện. Hình ảnh những ông chú ngồi trên phản uống cafe và đánh cờ tướng mặc dù đã trở nên xa lạ ở thế giới hiện đại nhưng còn in sâu vào trí nhớ của biết bao nhiêu thế hệ. Con người chúng ta luôn thích những cuộc trò chuyện, và một cuộc nói chuyện buổi sáng sẽ tạo ra vài niềm vui nhỏ đầu ngày.
Tôi hay nói đùa, mặc dù fast food đã vào Việt Nam được 5 năm nhưng người Việt mình chỉ có fat chứ vẫn không fast được tẹo nào. Mọi người thích bắt đầu một ngày của mình thật muộn để rồi đi đến kết luận rằng nếu dậy sớm hơn 15 phút thì có lẽ mọi chuyện sẽ khác. Nhịp sống thì luôn nhanh hơn nhưng đôi khi chúng ta lại cần những ly cafe để sống chậm lại.
Một ngày vui hay không là tùy vào buổi sáng. Còn một buổi sáng đầy đủ phải bắt đầu từ một ly cafe sáng và một cuộc trò chuyện, đúng chứ?
Ánh Dương
Theo Nhịp Sống Kinh Tế