Sống biết điều là không làm những chuyện chỉ biết lợi về mình, cho dù việc có lợi đó là đúng luật nên chẳng ai bắt bẻ được. Người sống không biết điều thường ai cũng sợ và dần dần xa lánh, không dám kết thân hay hợp tác gì cả.
Ví dụ về sống biết điều nè:
(1) Bạn bè hai người hẹn nhau cafe, mà mình đòi hẹn ở quán sát nhà mình cho mình tiện, còn mấy thằng kia xa kệ nó!
(2) Vô quán ăn nhậu chung chia tiền đều hết, nhưng mình giành gọi những món mình thích ăn, còn kệ mấy đứa kia có ăn được hay không?
(3) Vô quán cafe có một mình mình chiếm trọng bộ sofa ngồi được 8 người, trong khi khách vào quán đông nghịt không có chỗ ngồi!
(4) Đang chạy xe, đường chật tấp vô mua đồ hay nghe điện thoại, cản đường phía sau kẹt xe ùn ứ, vậy mà thản nhiên như mẹ điên!
(5) Nhờ người ta hỗ trợ miễn phí chẳng mất đồng nào, người ta tốn thời gian tốn công sức hỗ trợ, còn mình thì được việc, nhưng đến một lời cảm ơn hay đơn giản là một phản hồi là đã được rồi cũng chẳng thèm nói ra mà cứ tự nhiên như ruồi vậy. Dạng này chỉ có thể ra đảo chơi một mình với dế mà thôi.
(6) Đọc một chia sẻ hữu ích, nhận một lời tư vấn chân tình thiết thực, được sự giúp sức chân tình của một ai đó… nhưng khi việc đã thành thì “ngoảnh mặt làm ngơ”, không biết nói lời cảm ơn, mà còn xem như chẳng có ấn tượng gì với nhau cả như là kiểu người dưng nước lã.
Biết nhiều không bằng biết điều |
Còn rất nhiều chuyện “Sống Không Biết Điều” như vậy mỗi ngày nữa! Bạn hãy viết tiếp những câu chuyện ấy ở mục bình luận bên dưới nhé.
Theo Huỳnh Sang và Cao Trung Hiếu bổ sung - tổng hợp